Tại Sao Bạn Vẫn Mãi Chưa Gặp May
Ngày xưa, có một chàng nho sinh tên là Nghiêm Đắc Lộc. Dù đã đến tuổi tự lập, nhưng vẫn sống cô quạnh trong căn nhà đơn sơ. Chàng tin rằng bản thân hiền lương, luôn làm điều đúng đắn, đáng lý ra phải hưởng phúc lộc. Thế nhưng, số phận vẫn cứ để chàng chịu cảnh thiếu thốn, khiến chàng không khỏi hoang mang.
Một ngày nọ, thầy phong thủy họ Mạnh đi qua làng. Nghe danh đã lâu, Nghiêm Đắc Lộc lập tức mời vào nhà, mong ông giải đáp nỗi băn khoăn trong lòng. Mạnh tiên sinh xem xét xung quanh rồi phán rằng: "Vận mệnh của cậu không xấu, nhưng chỉ biết chờ đợi thì chẳng thể giàu có." Ông quan sát phía sau nhà rồi bảo: "Phong thủy ổn, nhưng vận khí không thông, cậu mãi nghèo là vì vậy."
Nghe vậy, chàng Nghiêm sốt sắng hỏi: "Vậy có cách nào hóa giải không, thưa tiên sinh?"
Mạnh tiên sinh trầm ngâm, vuốt chòm râu, rồi dặn dò: "Có một phương pháp, nhưng cậu phải kiên trì trong ba năm, không được nản chí. Hãy đục một cửa sổ ở phía sau nhà, mỗi ngày từ canh tư phải dậy thắp đèn sáng. Khi người trong làng đi qua và hỏi: 'Nghiêm Đắc Lộc đã thức rồi à?', cậu hãy trả lời: 'Dậy rồi!'. Tên cậu có chữ ‘Đắc Lộc’, nếu lặp lại hàng ngày, tài vận sẽ tự tìm đến. Nhưng nhớ, nếu bỏ dở, sẽ không còn cơ hội nào nữa."
Nghiêm Đắc Lộc nghe xong, một mực làm theo. Ngày nào cũng thức dậy từ canh tư, thắp đèn sáng, chờ nghe người làng gọi tên. Thời gian trôi qua, chàng cảm thấy chỉ ngồi chờ là vô ích nên bắt đầu tìm việc làm. Ban đầu, chàng bện dây thừng, sau lại xay đậu đem bán, rồi tiếp tục nuôi gà vịt. Công việc ngày càng phát triển, không chỉ đủ ăn mà còn dư dả, cuối cùng lập gia đình, sinh con. Sau ba năm, căn nhà tranh khi xưa đã thành nhà ngói vững chãi, cuộc sống thay đổi hoàn toàn.
Lúc này, Mạnh tiên sinh quay lại thăm. Nhìn thấy cảnh tượng sung túc, ông cười hỏi: "Cậu nói xem, ba năm qua cậu đã làm gì?"
Nghiêm Đắc Lộc vui vẻ kể lại: "Ban đầu tôi chỉ làm theo lời ngài, dậy sớm thắp đèn, để mọi người gọi tên. Nhưng sau đó, tôi nghĩ phải kiếm thêm việc làm, thế là tôi bắt đầu lao động. Từ một việc nhỏ, rồi mở rộng dần, đến nay gia đình tôi đã đầy đủ, không thiếu thứ gì. Tôi vô cùng biết ơn tiên sinh!"
Mạnh tiên sinh cười lớn, lắc đầu nói: "Cậu vẫn chưa hiểu sao? Nếu chỉ thắp đèn mà không hành động, thì giàu sang nào đến? Chính sự cần cù, tự lực và quyết tâm đã mang đến thành công. Không phải phong thủy, mà chính nhân quả từ công sức cậu bỏ ra đã giúp cậu đổi đời!"
Nghe vậy, Nghiêm Đắc Lộc chợt bừng tỉnh. Bấy lâu nay, chàng cứ nghĩ do phong thủy đưa đến tài lộc, nhưng thực chất, tất cả đều là kết quả của sự nỗ lực không ngừng.
Kỳ thực, vận mệnh con người không nằm ở thế đất, không dựa vào may rủi, mà ở chính bản thân. Nếu chỉ trông chờ vào duyên số, không chịu tu dưỡng, làm việc thiện lương và siêng năng, thì dù có ở nơi địa linh cũng chẳng thể giữ được phúc phần. Người có phúc thì ở đâu cũng thuận lợi, còn kẻ không lo tích đức hành thiện, dù sống trong mảnh đất vượng khí cũng khó bền lâu.
Người đời hay tin vào phong thủy, nhưng ít ai hiểu rằng chính nhân cách, sự chăm chỉ và tấm lòng mới là gốc rễ tạo nên phúc báo. Mạnh tiên sinh không trực tiếp nói ra, vì lẽ đời, những lời thật thường khó nghe. Nếu nói thẳng rằng "Cậu nghèo vì lười biếng", e rằng Nghiêm Đắc Lộc sẽ không tiếp nhận. Lão Tử từng dạy: "Lời hay không thật, lời thật không hay." Đôi khi, con người cần tự trải nghiệm mới có thể lĩnh ngộ chân lý. Và chân lý ấy là: Chỉ có nhân quả, không có số phận an bài!